nghe nói tôi là vợ anh

Được biết, NSƯT Minh Tuấn không chỉ là diễn viên mà còn là quản lý của Nhà hát Kịch Quân đội. Vợ nam nghệ sĩ là Ngọc Thư, chị hiện đang làm Phó giám đốc Nhà hát kịch Quân đội. Chia sẻ về cơ duyên đến với bà xã, Minh Tuấn kể: "Bọn tôi học cùng nhau, tôi là một Chồng tôi từng ngoại tình với một nữ công nhân ở công ty mà anh là quản lý. Tám năm hôn nhân, tôi chưa từng nghĩ tình huống đó lại rơi vào bản thân mình dù tệ nạn ngoại tình đầy rẫy ngoài xã hội Ngày tôi lấy chồng, chị dâu ôm con tôi ngồi trong phòng 23 giờ Tôi và chị dâu rất thân thiết với nhau. Chị hiền lắm, lại đảm đang, chu đáo. Bà Nga: Tổng cục Hai là cơ quan tình báo của quân đội Việt Nam, theo như tôi hiểu. Lời khai vợ Trịnh Xuân Thanh: Những tình tiết đáng chú ý. Sau phần khai Em lén lén em gửi bên báo ". Vừa lên tiếng, Cris Phan đã đem đến cú twist khó đỡ, khiến dàn cast được trận cười thích thú. Trường Giang đã có 1 chặng "2 Ngày 1 Đêm" đáng nhớ khi có vợ cùng tham gia. Tuy nhiên, với 2 người đàn ông đã có gia đình là Dương Lâm và Cris Phan 38. Hôn lễ là truyện cổ tích, cưới xong sẽ là hiện thực. Những câu nói hay về vợ chồng hài hước. 39. Tôi nghĩ tôi đang bắt đầu có vấn đề về thị lực, bởi vì kể từ khi kết hôn đến giờ tôi không nhìn thấy tiền đâu trong căn nhà của mình. 40. interval nada dari nada mi ke la memiliki jarak. Sau khi làm một đợt kiểm tra toàn thân xong, bác sĩ đã rút ra kết luận của mình Lâm Hoan Hỉ bị thương phần đầu dẫn tới mất trí nhớ, là vĩnh viễn hay tạm thời thì bác sĩ chưa thể xác nhận được. Điều đáng mừng là cô chỉ bị thương ngoài da, ngoại trừ mất trí nhớ thì không còn gì đáng ngại, nghỉ ngơi mấy ngày nếu không phát hiện vấn đề gì thì có thể xuất tay anh cầm tờ giấy chẩn đoán bệnh, nội tâm anh vô cùng nặng Dịch dùng lực vo tờ giấy lại, sau đó cứ do dự mãi mới cho nó vào túi Phong vẫn luôn đứng chờ ở cửa, thấy Cảnh Dịch đi ra liền chạy nhanh tới bên cạnh anh, nhìn sắc mặt tái xanh nhợt nhạt của anh, Trang Phong cũng đoán được phần nào kết quả chẩn đoán." Bác sĩ nói như thế nào? Có thể chữa khỏi cho chị dâu không? " Trang Phong hỏi, vẻ mặt hiện rõ vẻ phiền đường anh giật giật mấy cái, liếc xéo hắn một cái " Đừng có mà ăn nói linh tinh, cái gì mà còn cứu chữa được không, cô ấy đâu phải mắc bệnh nan y. "Trang Phong làm ra vẻ không sợ chết " Em đoán là không khác mấy so với bệnh nan y đâu. "Nói xong, Trang Phong cảm nhận được Cảnh Dịch có chút u cẩn thận hỏi lại " Thật sự mất trí nhớ sao? "Thanh âm Cảnh Dịch nhàn nhạt " Ừ. "" Bác sĩ nói có thể tốt lên không? "" Chưa nói. "" Đó chính là không thể tốt lên được. ""... "Nhìn Cảnh Dịch rũ mi mắt xuống, sắc mặt hơi u ám, Trang Phong thức thời ngậm miệng lại. Nhưng không được tới hai giây sau lại mở miệng mà lải nhải " Dịch ca, không phải em lắm miệng đâu... "Tâm tình Cảnh Dịch vốn đã không tốt, lại nghe hắn lải nhải bên tai thành ra bực bội, ngữ khí cũng hơi tức giận " Vậy thì cậu im miệng lại đi. "Trang Phong làm như không nghe thấy lời anh, đảo mắt nhìn xung quanh xong tiến tới gần bên tai anh nói " Anh nhìn chị dâu bây giờ xem, hôn lễ tháng sau phải làm sao? Không phải em đả kích anh nhưng sau khi mất trí nhớ chị dâu chẳng có chút tình cảm gì với anh, khẳng định sẽ không chịu kết hôn với anh, không chừng còn xem anh là bọn buôn người đấy... "Nói xong lời cuối cùng ngữ khí Trang Phong hình như có hơi vui sướng khi thấy người khác gặp Dịch lặng im, lúc này trong lòng anh như có một tảng đá nghìn cân đè lên, ngay đến cả hô hấp cũng khó hệ của Cảnh Dịch và Lâm Hoan Hỉ là yêu đương lén lút vì Lâm Hoan Hỉ là người đại diện của anh, bình thường hai người có dính vào nhau thì truyền thông cũng không hề nghi ngờ, nhưng thật ra có không ít fan ghép cặp anh với Lâm Hoan bỏ người thân và bạn bè ra thì bên ngoài không một ai biết là hai người bên nhau. Mà sau khi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn hai người định tới khi làm đám cưới sẽ công bố ra bên ngoài, nhưng anh tính không bằng trời tính, ai ngờ chỉ sau hôm đăng ký kết hôn Lâm Hoan Hỉ liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn." Để nói sau đi..." Hơi thở anh có hơi nặng nề " Tôi đi thăm cô ấy. "" Em đi với anh. "Trang Phong lơ luôn vẻ mặt không tình nguyện của Cảnh Dịch, mặt dày đi theo sau anh, kỳ thật hắn vô cùng tò mò ký ức của Lâm Hoan Hỉ đã dừng lại ở giai đoạn nào.*Giờ phút này, Lâm Hoan Hỉ đang nằm trên giường bệnh, bắt đầu hoài nghi nhân nghĩ tới nghĩ lui một lúc, trước khi phát sỉnh ra chuyện này, Lâm Hoan Hỉ đang học lớp 11, còn một năm nữa là thi đại học rồi, cho nên Lâm Hoan Hỉ luôn dốc hết sức cố gắng học tập, ngày hôm qua cũng giống như mọi ngày, tan học về nhà làm bài tập, cố gắng làm một đứa con ngoan của mẹ, giúp mẹ làm việc nhà. Cuối cùng thì làm mấy đề thi thử của trường rồi lăn ra ngủ quên, tất cả đều rất bình là...Lâm Hoan Hỉ sờ đầu đang được cuốn vải của mình, giờ thì phát hiện mình đang ở chỗ lúc này thì y tá đẩy cửa bước vào, ôn tồn nói với cô " Lâm tiểu thư, tôi tới rút kim. "Cô ngẩng đầu lên nhìn, bình truyền dịch đã gần tới tác y tá nhẹ nhàng lấy kim ra, lại cẩn thận đắp lại chăn cho cô, nét mặt tươi cười dịu dàng, điều này làm cho lòng Lâm Hoan Hỉ cảm thấy ấm áp." Chị y tá.."Thấy Lâm Hoan Hỉ kêu mình bằng chị, cô y tá trẻ tuổi có hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười hỏi cô " Làm sao vậy? "" Em muốn đi WC, chị có thể đỡ em đi không? "" Được, em cẩn thận một chút nhé. "Phòng bệnh ở đây có nhà vệ sinh riêng, y tá đỡ Lâm Hoan Hỉ đi vào còn dặn dò cô " Tôi đứng ở cửa đợi em, em đi xong thì gọi tôi một tiếng nhé. "" Không cần không cần, em có gậy chống rồi, chút nữa sẽ tự mình đi được. "Y tá vốn hơi do dự đứng ở cửa, nhưng nhìn thấy vẻ mặt kiên trì của cô cuối cùng cũng gật đầu đi ra khỏi phòng người đi rồi, Lâm Hoan Hỉ liền khóa trái cửa nhà vệ sinh lại, chống gậy đi tới trước bồn rửa lúc này đang mặc quần áo dành cho bệnh nhân, có hơi rộng một chút, che lại hết đường cong trên cơ thể. Cô nhớ là cô có một mái tóc đen nhánh vô cùng đẹp, cô thường hay buộc tóc đuôi ngựa, dù cô nằm viện đi chăng nữa thì nó cũng chỉ hơi rối thôi. Nhưng giờ phút này cô lại thấy đầu tóc mình giống như bà cố nội vậy, uốn đuôi, đang xõa ra tứ Hoan Hỉ có một đôi mắt đào hoa, ở dưới mắt trái còn có một nốt ruồi nhỏ vô cùng mê người, trong gương đôi mắt đào hoa đó đang đối diện với cô, mang theo vẻ hoang mang và mờ là khuôn mặt cô, nhưng cũng không phải khuôn mặt quan trọng hơn là...Lâm Hoan Hỉ đưa tay lên sờ ngực mình, mẹ nó to thế! Thật là kinh người!Cô ngủ một giấc dậy dường như tất cả đều thay đổi, đang từ cup A còn thành được cup D, thực sự là vượt qua cả những tiến hóa trong lịch sử nhân cũng nhìn đủ rồi, một tay cô chống gậy, một tay cô tự sờ ngực mình, vô cùng khó khăn đi ra khỏi nhà vệ sinh. Mà đúng lúc đó cửa phòng bệnh cũng mở ra, Cảnh Dịch và Lâm Hoan Hỉ mặt đối cô để trên ngực mình còn không bỏ xuống, nhìn Cảnh Dịch bằng ánh mắt ngạc mi Cảnh Dịch khẽ run rẩy, tầm mắt anh trượt xuống ngực cô, dừng lại một chút, sau đó anh đẩy luôn Trang Phong ở đằng sau ra ngoài. Động tác vô cùng lưu loát, còn tiện tay đóng luôn cửa Hoan Hỉ vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh, đại não trống Dịch sải bước chân dài, phút chốc đã đứng trước mặt này Lâm Hoan Hỉ mới cảm nhận được đứng trước người đàn ông này cô mười phần cảm thấy áp bách, khi mà anh đứng bên cạnh cô, người cao 1m65 như cô hoàn toàn bị bóng anh bao không nói lời nào, chỉ đưa mắt nhìn lòng Lâm Hoan Hỉ cảm thấy khẩn trương. Chỉ là tự dưng cô xoa xoa ngực mới làm dịu đi cảm giác căng thẳng của mình. Nhưng xoa xoa một lúc, Lâm Hoan Hỉ cảm thấy sai sai, lập tức rút tay lại, có hơi xấu hổ động của cô đều được thu vào mắt anh, nháy mắt, trong lòng Cảnh Dịch liền dịu dàng trở lại, nhưng sau đó lại cảm thấy đau khổ. Cảnh Dịch đau khổ vì cô không nhớ anh là ai, đau khổ vì tình cảm của bọn họ giờ chẳng khác nào bọt biển." Vị tiên sinh này, sao anh lại tới đây? "Lâm Hoan Hỉ không khách khí biểu hiện thái độ không chào đón Cảnh mặt anh rất bình tĩnh, làm như không nghe thấy lời cô nói, anh khom lưng bế Lâm Hoan Hỉ lên. Đột nhiên bị bế lên làm Lâm Hoan Hỉ thét chói tai, chốc lát, thân thể cô được đặt trên Dịch kéo ghế ra, ngồi xuống bên cạnh giường theo, cô thấy anh lấy từ trong túi quần mình một tờ giấy nhăn nhúm ra đưa cho mắt Lâm Hoan Hỉ đảo qua một lượt, cô xem qua thì chẳng hiểu được mấy nhưng cô bắt được trọng điểm của tờ giấy này rồi.[ Vết thương gây mất trí nhớ ]Bệnh nhân Lâm Hoan Hỉ"... "Lâm Hoan Hỉ ra sức chớp chớp mắt, ừm, trên tờ đơn này là tên cô không Hoan Hỉ vẫn chưa xác định được, chỉ vào chóp mũi mình mà hỏi " Đang nói tôi hả? "Cảnh Dịch " Chẳng lẽ em cho rằng có người có tên quê mùa như em hả? "Bị nói tên mình quê mùa Lâm Hoan Hỉ có chút ủy khuất, nhưng cũng không thể phản bác lại, bởi vì tên cô... đúng là chẳng có chút ưu nhã gì Hoan Hỉ điều chỉnh lại dáng ngồi, hắng giọng " Vị tiên sinh này... "Cảnh Dịch cắt đứt lời cô, thanh âm lạnh nhạt " Anh tên Cảnh Dịch, anh là chồng của em, bình thường em toàn gọi anh là cục cưng, bảo bối, lão công. "Hô hấp Lâm Hoan Hỉ có hơi khó khăn, như không làm chủ được mình cô lại đưa tay sờ ngực " Cảnh tiên sinh, tôi không nhớ anh... "Cảnh Dịch hơi nâng mí mắt lên " Bởi vì em mất trí nhớ, anh sẽ không trách em. ""... "Được rồi, giờ thành lỗi của cô!Lâm Hoan Hỉ chính là rộng lượng không thèm so đo với Cảnh Dịch " Vậy, vậy hiện tại là lúc nào? "" Ngày 15 tháng 4 năm 2017 " Ngữ khí anh bình Hoan Hỉ vô cùng ngạc 2017?!Thời gian của cô, nhanh như vậy sao? Thoáng chốc đã tới 8 năm sau?" Vậy... Năm nay tôi bao nhiêu tuổi rồi? " Lâm Hoan Hỉ hỏi, cô cảm thấy mình sắp khóc được rồi." 25 tuổi. "" Không thể nào. " Lâm Hoan Hỉ nhanh chóng phủ định " Tôi không thể đã 25 tuổi được. "Cảnh Dịch nói " Vậy em cho rằng em bao nhiêu tuổi? "Lâm Hoan Hỉ vỗ vỗ ngực, vẻ mặt chắc chắn " Thiếu nữ vĩnh viễn 17 tuổi. "Cảnh Dịch trầm cùng anh cũng biết ký ức của cô dừng ở đâu Dịch còn nhớ lần trước Lâm Hoan Hỉ có nhắc qua với anh về lý do cô thích Hoan Hỉ nói lúc đó cô 18 tuổi, thi trượt đại học cho nên tương lai cô trước mắt vô cùng mờ mịt, sau đó cô thấy anh diễn bộ phim [ Thiếu niên thành thị ]Đó là bộ phim truyền hình đầu tiên anh tham gia, dáng người Cảnh Dịch thon dài, luôn mặc một chiếc áo xám cũ và quần jean trắng, trong phim anh là cậu thiếu niên vượt qua núi lớn, cố gắng đứng lên từ chỗ vấp ngã, từng bước đi vào thành phố hoàn thành giấc mơ học ở Hoan Hỉ nói " Ánh mắt trên màn ảnh của Cảnh Dịch rất mê người, cô bị vây hãm trong đó, không cách nào thoát ra. "Rồi sau đó, cô còn viết một bức thư nói rằng cô cảm thấy thất vọng về kết quả thi đại học của mình, cô muốn chia sẻ một chút với anh, rồi cô gửi bức thư này tới nhà anh. Cô vốn không nghĩ anh sẽ hồi âm, ai mà ngờ rằng anh lại hồi âm, còn cổ vũ cô vậy, cô liền mê muội Cảnh Dịch không thể thoát ra nổi, thề không bò lên giường nam thần không làm người!Tuổi 17 của Lâm Hoan Hỉ khá là yên bình và vui vẻ, thích hình tượng con trai ấm áp như ánh mặt trời, sẽ không vì xem [ Thiếu niên thành thị ] mà yêu phim truyền hình, lúc đó chỉ thích xem [ Vườn sao băng ] hay [ Tiệm café hoàng tử ] mà Cảnh Dịch hơi hoảng hốt, cô cẩn thận hỏi lại" Cảnh tiên sinh, tôi thật sự là vợ anh sao? "Cảnh Dịch yên lặng nhìn Lâm Hoan Hỉ một cái, lấy cái túi của mình ở trên bàn, lấy bên trong ra một cuốn sổ màu khi lĩnh giấy kết hôn anh vẫn luôn cầm cuốn sổ này bên người, còn cầm tới phim trường khoe một vòng nữa." Này. "Lâm Hoan Hỉ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cuốn sổ, sau khi mở sổ nhìn thấy chữ ký của mình cùng cái đóng dấu màu đỏ, cô cười không Hoan Hỉ cảm thấy đầu mình bắt đầu đau, lại không biết sao lại đau, nhưng cô cảm thấy không dễ chịu chút nào, nước mắt cô không nhịn được nữa bắt đầu chảy Hoan Hỉ khóc nức nở, một bàn tay thon dài cầm giấy trắng đưa tới trước mặt không nhận lấy, đôi mắt đỏ ửng nhìn anh " Chúng ta...Chúng ta đã làm chuyện kia chưa? "Cảnh Dịch nhướn mày " Cái nào? "Lâm Hoan Hỉ hơi nhắm mắt lại, cảm thấy xấu hổ " Chính là...cái kia đó. "Cảnh Dịch cuối cùng đã hiểu " Làm tình? Có. "Lâm Hoan Hỉ sửng sốt vài giây, lại càng khóc to Dịch vẻ mặt chẳng thay đổi gì còn tiếp tục bổ thêm nhát nữa " Rất nhiều lần. " Lại thêm dao nữa " Đều là em chủ động. " Edit Cải XanhCó người từng nói làm việc kiếm tiền, trừ tai họa cho Dịch cho Trang Phong lợi ích, Trang Phong phải ở trước mặt Lâm Hoan Hỉ thể hiện thật chính là nịnh rửa sạch hoa quả rồi đặt lên bàn, nhiệt tình không gì sánh được đi về phía Lâm Hoan Hỉ." Chị dâu? "" Hả? " Lâm Hoan Hỉ đang cúi đầu chơi trò chơi, nghe được Trang Phong gọi cô, lập tức tắt điện thoại, ngoan ngoãn nhanh nhẹn nhìn Phong ý cười càng sâu " Gần đây chị và Dịch ca thế nào rồi? "Lâm Hoan Hỉ nhíu mày trầm tư nói " Khó nói lắm."Cô không muốn cùng Cảnh Dịch ở cùng một chỗ, những Cảnh Dịch hết lần này tới lần khác lại tiếp cận cô, tổng kết bằng hai chữ chính là - kỳ lạ." Chị biết không? Dịch ca vì chị, vai diễn vất vả lắm mới tranh thủ được cũng từ chối rồi, chuyên tâm ở nhà chăm sóc chị, người đàn ông tốt như này bây giờ rất ít thấy đấy! "Cảnh Dịch vừa từ phòng bếp đi ra nghe hắn nói như vậy, mí mắt hung hăng giật một má thật, vất vả lắm mới tranh thủ được vai diễn kia, vai diễn đó cũng chỉ có ba cảnh, bởi vì có chút giao tình với đạo diễn, Cảnh Dịch một phân tiền thù lao cũng không lấy, trước khi tới bệnh viện đã diễn xong một cảnh cuối mà hoàn toàn chính xác là anh đã từ chối hết thông báo gần nhất, vợ ở nhà mất trí còn ai có thời gian mà đi làm Hoan Hỉ nghe xong trong lòng cũng không gợn sóng, chỉ nhàn nhạt à một Phong hơi liếc nhìn Cảnh Dịch, mắt hắn sáng như đuốc, khiến Trang Phong thấy xấu hổ." Chị dâu...."Trang Phong đang chuẩn bị tiếp tục, Lâm Hoan Hỉ lại cắt đứt lời nói của hắn " Vũ đạo này thật là đẹp mắt."Trang Phong vừa cúi đầu, thấy Lâm Hoan Hỉ đang xem video mà hắn nhảy trên video, Trang Phong mặc áo khoác bạc đính kim sa*, ánh đèn rực rỡ, dưới khán đài khán giả liên tục thét chói tai.* những mảnh lấp lánh nhỏ được dùng như đồ trang tríTrang Phong đôi mắt khẽ cong " Có phải tôi rất lợi hại không? "" Ừ! " Lâm Hoan Hỉ liên tục gật đầu, " Rất rất lợi hại! Lần sau tôi có thể đi xem anh biểu diễn không? "" Được chứ, trước đó em sẽ để cho chị vị trí VIP. "Hai người trò chuyện vui vẻ, không chút nào để ý Cảnh Dịch ở sau Dịch đứng yên sau ghế sô pha, bóng dáng cao to tạo thành một bóng đen đen, che phủ cả Lâm Hoan Hỉ đang ngồi trên ghế sô hơi rũ mắt, con ngươi phản chiếu ra cảnh vật nhàn Lâm Hoan Hỉ đang di chuyển trên điện thoại dừng lại, từ từ ngẩng đầu, trong nháy mắt chống lại ánh mắt sâu xa của người đàn mắt kia rất dọa người, Lâm Hoan Hỉ tay run một cái, điện thoại suýt chút nữa rơi xuống mắt Cảnh Dịch rơi trên người Trang Phong " Trang Phong, buổi chiều cậu còn có lịch trình! "" Tôi không có...." Nhìn sắc mặt Cảnh Dịch, Trang Phong cố gắng nuốt lại lời nói, "A tôi có, tôi về trước nhé, chị dâu dưỡng bệnh thật tốt, tôi... tôi đi đây."Giọng nói vang lên, Trang Phong cầm đồ đạc vội vàng rời Lộ Thanh cầm đồ tráng miệng đi ra, vẻ mặt buồn bực " Sao lại đi rồi? "Tông Tông đang gấp máy bay giấy nói " Nếu còn không đi, chú Dịch muốn ăn thịt người luôn rồi."" Nói gì đó! " Uông Lộ Thanh đánh vào cái ót Tông Tông một cái, " Gọi anh rể, không biết lớn nhỏ gì cả."" Cùng anh đi lên tầng." Cảnh Dịch cầm tay Lâm Hoan bàn tay anh rất rộng, xương tay thon dài, móng tay cắt gọn sạch tay này, Lâm Hoan Hỉ vẻ mặt cảnh giác " Ban ngày, lên tầng làm gì? "" Lắp sim điện thoại.""...... À."Lâm Hoan Hỉ cầm điện thoại di động, không tình nguyện đi theo sau Cảnh người một trước một sau đi vào, liền vang lên tiếng khóa cửa lạch cạch, Cảnh Dịch đã khóa trái cửa được thanh âm này Lâm Hoan Hỉ run run, ôm điện thoại vẻ mặt không biết phải làm Dịch đi về phía giá sách, mở ngăn kéo lấy ra một cái hộp nhỏ đựng thẻ sim be bé, đưa tay ra về phía Lâm Hoan Hỉ " Đưa điện thoại cho anh."Cô rất ngoan ngoãn đưa điện thoại Dịch lắp thẻ sim xong, định xem còn thời gian sử dụng hay không, lại phát hiện máy cô có mật mã, Cảnh Dịch nhìn cô " Mật mã."Lâm Hoan Hỉ không trả lời, đặt ngón tay mình lên nút home, vang lên một tiếng tinh, điện thoại đã được mở khóa." Đúng rồi, mở bằng vân tay cũng rất thuận tiện."Cảnh Dịch "...."Anh hừ lạnh một tiếng, đối mặt với Cảnh Dịch đang không vui, Lâm Hoan Hỉ có chút buồn bực, cô cũng không làm cái gì, không chọc vào anh, tại sao lại mất hứng?Sim đã kiểm tra xong, vô số thông báo tin nhắn và cuộc gọi nhỡ liên tiếp hiện Dịch nhìn qua, phần lớn đều là minh tinh mà Lâm Hoan Hỉ quản lí, nếu không phải bạn thân hay phóng viên, anh sẽ xóa các thông báo, sau đó đăng nhập vào Weibo và Wechat của Lâm Hoan Hỉ, trong nháy mắt vô số cuộc trò chuyện nhảy lên không thể đếm hết Hoan Hỉ có hai có hai Wechat, một cái là cá nhân, một cái là công đại diện của tài khoản công tác rất đơn giản, còn ảnh đại diện của tài khoản cá nhân lại quang minh chính đại dùng ảnh của Cảnh Dịch, nhìn góc độ đó có thể thấy nhân lúc Cảnh Dịch không để ý cô đã chụp Dịch thấy cuộc trò chuyện của bọn họ dừng lại ở ngày tai nạn xảy ra, cũng là buổi tối trước khi Lâm Hoan Hỉ ra ngoài.[Cảnh ca ca của em Hoan Hỉ Ông xã, em muốn đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, một lúc nữa em sẽ gửi trái cây* nha! Có phải rất mong chờ không! [đáng Trái cây ở đây là ảnh nude đó ạ chị Hoan Hỉ thật mạnh mẽ =[ Cảnh ca ca.....][ Cảnh ca ca của em Hoan Hỉ Sao rồi sao rồi, có phải mong chờ đến nỗi không nói thành lời không!][Hệ thống Cảnh Dịch không phải bạn bè của bạn, hãy thêm bạn với đối phương trước.][Cảnh ca ca của em Hoan Hỉ......Này][Hệ thống Cảnh Dịch không phải bạn bè của bạn, hãy thêm bạn với đối phương trước.][Cảnh ca ca của em Hoan Hỉ......[Nam nhân không có một ai chằm chằm vào cuộc trò chuyện cách đây không lâu, trong lòng Cảnh Dịch bỗng nhiên chua xót, mỗi lần ra ngoài đóng phim, Lâm Hoan Hỉ luôn quấy rầy bằng cách gửi tin nhắn, có đôi khi anh thấy phiền sẽ cho cô vào danh sách đen, chờ một lúc thì kéo ra ngoài. Cảnh Dịch từ trước đến nay luôn ít nói, mỗi lần đều là Lâm Hoan Hỉ tự mình lảm nhảm, rất ít khi anh trả lời Dịch đang nhìn điện thoại chăm chú, một cánh tay trắng trắng cướp điện thoại Hoan Hỉ dùng ánh mắt trách cứ nhìn anh " Anh cái người này sao lại xem trộm tin nhắn của người khác, thật không lễ phép."Cảnh Dịch phục hồi lại tinh thần, chăm chú nhìn cô " Em cũng xem điện thoại của anh còn gì, nói thế nào đây? "Lâm Hoan Hỉ vẻ mặt cứng đờ, kiên trì nói " Em không xem! Em chỉ chơi đánh bài thôi! "Cô phồng má, ôm điện thoại nằm ỳ trên Hoan Hỉ thấy Wechat cá nhân của mình chỉ có vài liên hệ, trừ bỏ cha mẹ và Trang Phong, những người khác cô không quen, Wechat công việc có ít nhất trăm liên hệ, nào là đạo diễn, minh tinh, MC, đối với những người này Lâm Hoan Hỉ không hề ấn tượng." Em đăng một tin lên Weibo đi."Lâm Hoan Hỉ quay đầu nhìn anh " Tin gì? "" Báo bình an."Lâm Hoan Hỉ vào Weibo, nhất thời được quan tâm mà càng hoảng triệu?Cô không ngờ lại có nhiều người như vậy!Nhìn vào bình luận của trạng thái đầu tiên, có hơn năm mươi nghìn bình luận, vẻ mặt cô hoảng sợ " Tôi tôi tôi.... nổi tiếng như vậy sao? "" Tàm tạm."Thanh âm anh rất bình thực tế, Lâm Hoan Hỉ rất nổi là người đầu tiên vượt qua cuộc thi Hoa hậu và là người cuối cùng bước vào vòng tròn người đại diện đây Lâm Hoan Hỉ vì tiếp cận Cảnh Dịch, báo danh vào cuộc tuyển chọn Hoa hậu thành phố, dựa vào ngũ quan xinh xắn cùng với vóc dáng hoàn mỹ. Lâm Hoan Hỉ đạt được giải nhất, sau đó có cơ hội chụp cùng Cảnh Dịch bìa tạp chí với chủ đề .Cảnh Dịch thừa nhận, lần đầu tiên thấy Lâm Hoan Hỉ, anh đã bị cô hấp đó toàn thân Lâm Hoan Hỉ tỏa ra nhiệt huyết của tuổi trẻ, cô như ánh dương rực rỡ, không thể khiến người ta ngừng đưa mắt nhìn rằng lần đầu tiên cùng thần tượng hợp tác, khi đó Lâm Hoan Hỉ vô cùng khẩn trương, nhưng không làm ảnh hưởng tới quá mới xuất đạo mà có thể hợp tác với minh tinh nổi tiếng, Lâm Hoan Hỉ tự nhiên cũng sẽ được quan tâm không ít, đồng thời cũng phải chịu công kích từ đám fan não tàn của Cảnh Dịch, mặc dù Cảnh Dịch đã trả lời với sự việc lần này, nhưng mà ác ý của người hâm mộ và truyền thông đối với cô cũng không ngưng nhân chính là như vậy, muốn cho Lâm Hoan Hỉ vừa tiến vào giới giải trí phải lui quân. Khi đó đúng lúc Cảnh Dịch hết hợp đồng với công ty, sau khi hết hạn hợp đồng Cảnh Dịch và vài đạo diễn cùng bạn thân hợp tác mở phòng làm việc, Cảnh Dịch thấy thương cảm với tiểu cô nương này, để bằng hữu ra mặt ký hợp đồng nghệ sĩ với cô, nhưng lại không nghĩ đến Lâm Hoan Hỉ lại không muốn làm nghệ sĩ, mà lại muốn làm người đại bắt đầu từ nền móng, từng bước từng bước bò lên chỗ Dịch nhìn cô từ hạt bụi nhỏ bé nở rộ thành đóa hoa hồng chói mắt, nhìn cô đối mặt với phóng viên từ khi không biết xử lí như thế nào cho đến khi thành thạo, nhìn cô từng bước trở thành sự ủng hộ lớn nhất của mà Cảnh Dịch chưa từng hỏi cô Là sao lại muốn trở thành người đại diện, hay là... chỉ vì muốn ở bên cạnh anh." Tôi tôi tôi...." Lâm Hoan Hỉ cầm điện thoại chạy đến bên cạnh Cảnh Dịch, đôi mắt mong chờ nhìn anh, " Tôi đăng như nào đây? Tôi phải nói gì? "Cảnh Dịch hồi phục lại tinh thần, dáng vẻ thấp thỏm của Lâm Hoan Hỉ bây giờ so với lần đầu tiên cùng anh chụp tạp chí giống nhau như nhiên, trong lòng Cảnh Dịch như được rót mật." Em biết không...."" Hả? Cái gì? " Lâm Hoan Hỉ ánh mắt mờ mịt." Lần đầu tiên em cùng anh chụp tạp chí, chạy đến hậu trường hỏi anh... hỏi anh rằng Một lúc nữa muốn chụp tư thế nào."Lâm Hoan Hỉ cảm thấy nhức đầu " Tôi không nhớ rõ...."Cảnh Dịch khóe môi hơi nhếch lên " Cuối cùng em còn gọi anh một tiếng ông xã."Lâm Hoan Hỉ???????Cảnh Dịch còn nói " Em gọi anh một tiếng ông xã nữa đi, anh đăng giúp em."Lâm Hoan Hỉ "....." [Review] NGHE NÓI TÔI LÀ VỢ ANH? – CẨM CHANH Writer Quỳnh Văn Nguồn chuyển ngữ, poster LaStella Thể loại Showbiz, ngọt, sủng, hài, ngược nam xíu, HE 75 chương + 4 ngoại truyện Văn án kể rằng Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch bảy năm. Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm trước. Lâm Hoan Hỉ Vị tiên sinh này, tôi không biết anh. Cảnh Dịch Trích bản chuyển ngữ của bạn LaStella Nếu không có cái icon “” kia trong văn án thì có khi mình đã “next” thẳng qua một bộ truyện khác rồi… Rõ ràng văn án đang nói đến một câu chuyện sặc mùi “ngược luyến”, nữ theo đuổi nam, sau khi nữ sử dụng mọi thủ đoạn để lấy được nam chính thì bị tai nạn mất trí nhớ, bấy giờ nam chính mới nhận ra mình yêu nữ chính, diễn một màn “đuổi tình tình chạy, chạy tình tình theo”. Nhưng không, tuyệt đối không! Văn án bao giờ cũng lừa người! Càng đọc càng thấy, rõ ràng đây là một bộ ngược nam !!! Ảnh đế Cảnh Dịch kết hôn được hai ngày, ngày thứ hai sau khi cưới, vợ anh bị tai nạn giao thông, mất đi ký ức tám năm, cũng tiện thể quên luôn anh, người bị cô bám hơn cả keo da chó trong suốt bảy năm trời. Lâm Hoan Hỉ trước khi mất trí nhớ là một cô gái mạnh mẽ, bản lĩnh, rạng rỡ như ánh mặt trời, cô mặt dày theo đuổi anh, suốt ngày làm trò mèo xung quanh anh, cho dù có bị lạnh lùng thế nào cũng không buông, một đường từ người hâm mộ, bạn diễn chung, làm người đại diện, từng bước bò lên giường anh, sau cùng cũng được như ý nguyện, trở thành vợ hợp pháp của Cảnh ảnh đế. Đáng thương, người luôn nhận được tình yêu nhiều như Cảnh ảnh đế, cuối cùng cũng bị “phản dame”, cô vợ luôn thích bám lấy anh tỉnh dậy liền quên anh sạch sành sanh, lại còn tự nhận là mình 17 tuổi! Rồi từ đấy con đường theo đuổi vợ đầy gian nan xen lẫn ngọt ngào của Cảnh ảnh đế bắt đầu “Tiểu tiên nữ 17 tuổi” của ảnh đế nói bản thân thích loại con trai cười rộ lên ấm áp, đáng tiếc, Cảnh ảnh đế quá già rồi, có so như thế nào thì cũng như “thầy chủ nhiệm” của cô mà thôi. “Tiểu tiên nữ” ngày xưa mê đắm anh từ bộ phim đầu tay, vậy mà giờ đây vừa ngoảnh mặt đã chê anh tạo hình quê mùa cũng ngay trong bộ phim ấy. “Tiểu tiên nữ” của anh ngày xưa luôn xem anh như bảo bối, giấu anh như “mèo giấu cứt”, luôn bài trừ cậu đàn em Trang Phong vì cho rằng cậu ta quá thân thiết với anh, thế mà giờ đây lại “rất thân thiện” với cậu ta, lại còn thân thiết đến mức không ngờ. Cảnh ảnh đế đáng thương, chuyện không hề có nữ phụ, mà chỉ có hàng tá các anh nam phụ, hết anh này đến anh khác. Cô gái của anh giờ đây không còn yêu anh, không còn nhớ anh, thậm chí còn đòi ly hôn với anh… Sau khi Lâm Hoan Hỉ mất trí nhớ, Cảnh Dịch mới nhận ra trước đây mình không hề hiểu người bên gối như cô hiểu anh. Cảnh Dịch yêu Lâm Hoan Hỉ, nhưng anh không thể hiện tình yêu của mình quá cuồng nhiệt như cô, vì yêu mới cưới, Cảnh Dịch đã nhận định ai là nhận định một đời. Lâm Hoan Hỉ không nhớ anh nữa, Cảnh Dịch nhận ra trước đây mình luôn hưởng thụ tình yêu của cô, vô tâm làm cho cô nghĩ tình yêu của mình chỉ đến từ một phía. Cô đã bỏ ra quá nhiều cho tình yêu của bọn họ, vậy thì bây giờ đến lượt anh bảo vệ tình yêu ấy, cô không nhớ anh cũng không sao, anh sẽ làm cho cô lại yêu anh một lần nữa, mặt dày thì có thế nào, chỉ cần đem được vợ về nhà bao nhiêu chuyện mất mặt anh cũng có thể! Trước khi mất trí nhớ, cuộc sống của Lâm Hoan Hỉ lúc nào cũng xoay quanh Cảnh Dịch. Cô nỗ lực vì anh, phấn đấu vì anh, cô luôn tỏ ra mình vô tư, hướng ngoại, tạo một lớp vỏ bọc mạnh mẽ để che dấu nội tâm tự ti của mình. Cô không rạng rỡ như ánh mặt trời, Lâm Hoan Hỉ luôn sợ anh sẽ bỏ rơi cô, luôn sợ mình không xứng với anh, chính Cảnh Dịch mới là ánh mặt trời của Lâm Hoan Hỉ. Một lần nữa làm một cô gái 17 tuổi, Lâm Hoan Hỉ không nhớ rõ những chuyện đau lòng trước kia nữa, lại làm một cô gái vô tư, vô lo, lắm lúc làm “ông chồng đột nhiên từ trên trời rơi xuống” đau đầu. Cô vừa cảm thấy xa lạ với Cảnh Dịch, vừa cảm thấy thân quen, cơ thể cô quen thuộc với vòng tay của anh, tâm hồn cô quen thuộc với những ấm áp mà anh mang lại. Rồi Lâm Hoan Hỉ dần dần nhớ lại những ký ức cũ, xen lẫn những ký ức ngọt ngào của hai người là cảm giác tự ti, sợ bị bỏ rơi, và cả những ký ức đau lòng trước khi gặp Cảnh Dịch. Lâm Hoan Hỉ không nhớ lại tất cả ký ức, nhưng cô biết mình đã lại yêu anh, luôn yêu anh. Nút thắt được cởi bỏ, lại có tình yêu luôn ở bên cạnh ủng hộ, bảo vệ, Lâm Hoan Hỉ từng bước bước ra khỏi vỏ ốc của bản thân, nỗ lực thực hiện ước mơ của chính mình, để xứng với Cảnh Dịch bằng chính cô tốt nhất. Năm nay là thời đại của truyện showbiz hay sao mà hàng loạt truyện được chọn edit. “Nghe nói tôi là vợ anh?” thật ra cũng chỉ có một số yếu tố showbiz mà thôi, nhưng truyện cũng khắc họa được phần nào sự khắc nghiệt của giới giải trí. Nhưng “no problem”, nam chính độc miệng lại mặt dày, đường hoàng là Ảnh đế không thể đạp đổ cân tất =. Truyện này tớ thích cả nam nữ chính, thích cả anh nam phụ “có đầy đủ tố chất của một nam chính” chỉ được lóe lên gần cuối truyện. Truyện đáng eo, cute, hường phấn, bản chuyển ngữ có tâm, vừa đúng guu của tớ. Nhân đây đội ơn bạn chuyển ngữ LaStella, hi vọng sớm ra 4 ngoại truyện để tớ bớt hóng, hiuhiuhiu… Đề cử! Cùng đọc truyện Nghe Nói Tôi Là Vợ Anh? của tác giả Cẩm Chanh tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại hiện đại, tình cảm, showbiz, sủng, HEĐộ dài 75 chương + 4 ngoại truyệnEdit Cải Trắng + Cải XanhĐã 7 năm trôi qua kể từ ngày Lâm Hoan Hỉ theo đuổi Cảnh Dịch Ngày thứ hai sau khi cưới, cô bị tai nạn giao thông, toàn bộ ký ức đều dừng lại ở tám năm Hoan Hỉ Vị tiên sinh này, tôi không biết Dịch Điều hướng bài viết 44 Comments Tầm Ngọc nói Đọc văn án nhà cô là thấy hay rồi. Truyện sủng không cô? Con tim tôi mong manh lắm, đọc ngược không được. ThíchThích Tầm Ngọc nói Thế tôi hóng từng chương nhà cô. Văn phong của tác giả này ngộ lắm, đọc rất thú vị. ThíchĐã thích bởi 1 người Hôm nay mới biết truyện này. Theo dõi và ủng hộ editor ThíchThích Ôiiiiii, mình đang định nhào vô đọc bộ này thì thấy tin khóa vĩnh viễn những chương set pass huhuhu. Mình còn giải trước mấy câu hỏi hóc búa ko liên quan tới truyện xong luôn rồi, giờ chỉ đọc truyện để làm tiếp các chương bị khóa liên quan tới truyện thôi ớ. Huhuhu Nghiệt ngã quá mà…bao giờ nhà mở cho giải pass lại nhớ cho mình biết với nha < cám ơn nhà edit nhìu nè ThíchĐã thích bởi 2 người Tuy đã quyết định khoá truyện nhưng nếu có thay đổi gì thì chắc chắn mình sẽ thông báo nhe ^^ ThíchThích Cám ơn bạn nhiều nhiều. Mình ko ngại giải pass đâu ạ. Chỉ ngại ko có truyện để đọc thôi à. Mình chờ nhà cho giải pass típ nha 😀 ThíchĐã thích bởi 1 người phamthitranganh nói Gợi ý pass ở đâu vậy ạ? ThíchThích ở mục gợi ý pass riêng trên wordpress nhé ThíchThích Hôm nay tôi quyết định dạo hết nhà cô. Ồ bà tác giả này có cuốn boss chỗ đó không nên cắm tôi thích lắm. ThíchĐã thích bởi 1 người Hihi, chào chủ nhà nha ❤ ThíchThích Tiếp tục showbiz… tui thực sự cảm thấy hạnh phúc khi biết đến nhà này đó huhu ThíchThích Đọc xong văn án Cạn lời ThíchThích Mỹ Hạnh nói Rất thích truyện nhà ad edit. ThíchThích Trong khi chờ quiz Manh sủng…Ta lại đi mò hố để nhảy🙃🙃🙃 ThíchThích Andrea Ng nói Cảm ơn bạn đã edit truyện nhiều ❤️❤️❤️❤️ ThíchThích ad ơi, mk đọc muốn nhận pass thì làm thế nào?? ThíchThích Phương Lan Phùng nói hay quá đi hóng từng ngày ThíchThích selenachen202 nói bạn ơi gợi ý pass phiên ngoại ở đâu vậy? mình kiếm mà không thấy ThíchThích Phiên ngoại không có gợi ý, chơi quiz lấy pass ThíchThích cvty123 nói Hố ThíchThích Xin chào bạn chủ nhà ạ . hihi hôm nay mới biết đến nhà mình, truyện này thấy văn án hay quá nên nhảy hố đây. Cảm ơn bạn editor nhìu ạ Moa moa ❤ ThíchThích Min Yoongi is my husband nói Văn án hấp dẫn qué. Cảm ơn nhà cậu đã edit. Chúc hố nhà mình đông khách❤️ ThíchThích Cindy nói ❤️❤️❤️ ThíchThích hehe đọc từ lúc còn là sinh viên, năm nay ra trường tranh thủ vào đọc lại ^^ hơi tiếc là đã khóa những chương có pass, nhưng mình vẫn còn nhớ chút nội dung các chương đó nên cũng chỉ hơi buồn xíu, cảm ơn editor nhiều ThíchThích Thấy văn án là lọt hố liền lun 😆 ThíchThích Chủ nhà siêu có tâm luôn, hỏi pass mà còn gợi ý ở đâu nữa chứ, pass thì siêu chính thức là fan của chủ nhà từ đây luôn. ThíchThích siêu dễ nha tui viết thiếu ThíchThích Gửi bình luận

nghe nói tôi là vợ anh