ngoạn vật thế gia

Nhìn bên ngoài Thủy Cung như một chú cua khổng lồ. Đến Thủy Cung Đầm Sen. Thủy cung Đầm Sen tọa lạc tại Vườn Nam Tú Thượng Uyển. Các loài này được thu thập từ các hệ thống sông ngòi lớn trên thế giới: sông Mekong, lưu vực sông Amazon, và số lượng lớn sinh vật giá trị cao cũng được mang về từ vùng Từ những thành tích mà Thế giới động vật đem lại, có thể nói những nỗ lực cố gắng của Lý Dịch Phong cũng đã được đền đáp xứng đáng. Vào 3 ngày trước, khi tuyên truyền cho bộ phim điện ảnh Thế giới động vật, Lý Dịch Phong từng lo lắng thành tích đánh giá trên douban sẽ không được tốt "Tôi đã Tin tức về: Thứ Năm, 22/09/2022 - 09:34. Giá vàng trong nước và thế giới đồng loạt điều chỉnh giảm. Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) tăng lãi suất thêm 0,75 điểm phần trăm đã tạo sức ép lên thị trường vàng thế giới, kéo giá vàng trong nước cũng giảm từ 50.000-100.000 Là con gái trong gia đình doanh nhân gốc Hoa nổi tiếng, Vưu Lệ Quyên thể hiện rõ tài năng kinh doanh khi giúp Biti's có cú lội ngược dòng ngoạn mục. Nhắc đến Biti's là nhắc đến một trong những doanh nghiệp gia đình gốc Hoa nổi tiếng tại Việt Nam. Doanh nhân Vưu Khải Thành thưởng ngoạn, những tin tức và sự kiện về thưởng ngoạn cập nhật liên tục và mới nhất năm 2022. Các chủ để liên quan đến thưởng ngoạn hấp dẫn và đầy đủ mang đến cho bạn đọc thông tin hữu ích và nhanh nhất interval nada dari nada mi ke la memiliki jarak. Thể loại cổ trang, nhất thụ nhất công, cảnh báo rating 18+, H~~ dày đặc, PinkDịch Ngọc Vân + Ca caPairing Thụy Thanh x Trương Nguyệt LãngNgoạn vật giới hai đại thế gia, đấu đến ngươi chết ta sống đã không phải là chuyện của ngày một ngày khán đài, hai vị thế gia công tử Trương Nguyệt Lãng và Thụy Thanh cùng nhau phân biệt đồ cổ quý giá, ánh mắt độc đáo, phán đoán suy luận sắc bén, không phân bại không phân biệt được cao thấp, mê đảo hàng vạn hàng nghìn người ai biết dưới khán đài kia, trong mật thất, hai cái thân ảnh ngọc thụ lâm phong lại lập tức giống như xà quấn lẫn nhau cùng một chỗ.” Sư huynh, ta lần trước đã nói với ngươi, năm nay tại ngoạn vật đại tái’, không cho ngươi mặc tiết khố bên trong lên đài. Ngươi có nghe lời ta không? Có mặc hay không mặc? Mau để cho ta xem. ”“Không nên..... Ô...... Sư đệ...... nhẹ...... nhẹ thôi...... ”......Đại nghịch bất đạo gian tình, nếu để lão cha của mình biết được, Trương Nguyệt Lãng nhất định khó giữ được cái mạng nhỏ tới đáng giận nhất chính là sư đệ Thụy Thanh vô cùng bá đạo, vì không muốn mỗi năm chỉ có một lần gặp nhau tại ngoạn vật đại tái’, thậm chí lại dám phao chế huyết ngọc bôi’ sự kiện!Chẳng lẽ...... tên sư đệ vô liêm sỉ này lại dám chạy đến nhà đối thủ không đội trời chung, không coi sư huynh với lão cha của hắn vào đâu, trình diễn đoạn gian tình này?!!!!Nguồn Tiết tử Đồ cổ trân vật, thế gian hãn khí, tục xưng ngoạn vật 1, phong nhã di tình. Tới rồi! Ngoạn vật giới mỗi năm một lần thời gian lại đến. Kinh thành nổi tiếng nhất Thưởng Tâm Trai vì thế đã sớm chuẩn bị xong chừng sáu, bảy tháng trước ; những lá cờ màu sắc rực rỡ làm bằng tơ lụa để trên năm chiếc xe ngựa, ngày hôm nay được dùng ở trước cửa đại quảng trường cao một trượng, chiều dài rộng quá năm trượng. Khí phách mười phần được phát động ra thể hiện rằng cuộc so tài ngoạn vật kinh thiên động địa sẽ tổ chức tại đây. Hôm nay, đúng là ngày tốt lành để ngoạn cổ trân vật. Phải biết rằng, để ngoạn vật trân quý chẳng những phải có cơ sở tốt, còn phải có hảo nhãn lực để giám định chính xác cho mọi người. Một bức tranh chữ tại Thưởng Tâm Trai chỉ cần được người giám định ngoạn vật nói quá lên một hai câu thì không chừng giá tiền có thể tăng cao lên gấp vài lần. Tại đây thật khó kiếm được chỗ để rao hàng buôn bán, ở nơi này tập trung đông đảo các chuyên gia giám định , có thể có nhiều đồ dởm nhưng nếu là trân phẩm thì dám chắc sẽ đạt được khẳng định. Nhà của ngươi có gia truyền chi bảo, muốn xem xét một chút giá trị của nó như thế nào? Ngươi có bảo bối muốn bán nhưng không biết giá cả thế nào? Đừng do dự ! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, muốn khi khác ư? Lấy đâu ra nhiều nhân vật cấp cao của giới ngoạn vật như vậy a? Nhìn một cái lên đài, có thể ngồi trên đấy đều là những nhân vật lai lịch bất phàm trong giới ngoạn vật ở khắp mọi nơi về đây như là Tây Bắc Việt lão đương gia, Nam Sa Phượng đại cô nương, Giang Đông Dung đại chưởng quỹ …. Vây ở xung quanh ba lớp lại ba lớp khách quan, đông đúc chỉ thấy toàn đầu là đầu, mọi người ai nấy đều cố rướn dài cổ hướng lên trên lôi đài. Bỗng nhiên phía dưới vang lên một tiếng nghi hoặc. ” Không đúng a .” ” Như thế nào không đúng ?” ” Nghe nói có thể lên trên đài đều là những người lão luyện trong giới cổ ngoạn, như thế nào trên kia lại có hai vị công tử trẻ tuổi a ?” ” Hắc! Nghe ngươi nói như vậy ta biết chắc chắn đây là lần đầu tiên ngươi đến đây xem náo nhiêt.” Một người bên cạnh quay đầu sang, trong lỗ mũi cười nhạt một tiếng đắc ý nói ” Đừng có nhìn người ta tuổi trẻ, đó mới chính là người lão luyện hàng thật giá thật đấy, Thanh Dật Các đã nghe qua chưa ?” ” Đương nhiên đã nghe qua rồi, Thanh Dật Các được xưng là thiên hạ nổi tiếng nhất, quyết không nhìn nhầm qua lần cầm đầu tiên “. ” Coi như ngươi còn có chút hiểu biết. Thanh Dật Các truyền qua từng thời, đứng đầu mỗi thế hệ đối với việc giám định và thưởng thức đồ vật công lực đều là nhất lưu a, xưng một câu ngoạn vật thế gia cũng không phải là quá phận đi ?” ” Không quá phận .” ” Này, ngươi nói công tử kia tuổi quá trẻ a…” Người kia chỉ lên một trong hai đạo thân ảnh tuấn lãng, một lời nói toạc ra thiên cơ ” Chính là Trương Nguyệt Lãng người đứng đầu của một thế hệ Thanh Dật Các đó a, đừng nhìn người ta tuổi còn trẻ, chẳng những tại gia có tiếng là học vấn uyên thâm, còn từng là môn hạ của Mạc Thiên Cơ đại sư, học ba năm thành tài trở về. Nhân vật như thế ngồi trên đài, có người nào dám nói không được ?” Nguyên lai là như vậy a …. Câu hỏi đặt ra khiến người nọ lập tức giật mình, vội lắc đầu nói ” Không không không, đương nhiên là không ai dám nói gì rồi. Chẳng qua là, công tử có gương mặt cực kỳ xinh đẹp kia cũng là công tử của ngoạn vật thế gia phải không ?” ” Cáp, lão huynh a, ngươi lại nghĩ sai rồi .” Việc có thể chỉ dạy cho người đứng xem nọ , khiến người này đắc chí vô cùng, trưng ra bộ mặt ta đây so với ngươi hiểu biết hơn nhiều lắm nói ” Cái người có hình dáng so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn chính là Thụy Thanh công tử, cùng ngoạn vật thế gia không thể so được. “ ” A ? Vậy hắn như thế nào lại ngồi ở trên kia ?” ” Sách sách, người ta là xuất thân đại thương gia, ngay cả quặng đồng mỏ thiết đều buôn bán, tiền kiếm được nhiều như nước ngoài biển, đồ cổ trân vật nào mà hắn không mua nổi đây ? Thế đời là như vậy, kẻ có tiền mới có thể nhàn hạ, chỉ bằng đống bảo bối trong nhà, hắn cũng thừa tư cách ngồi trên kia rồi. Nói đến cũng khéo, vị công tử nhà giàu kia lại một mực cố ý đặc biệt bái Mạc Thiên Cơ đại sư làm thầy, trong ba năm tỉ mỉ học kĩ thuật ngoạn vật.” Nguyên lai là như vậy a ……… ” Như vậy hai người bọn họ chính là sư huynh đệ đồng môn rồi .” ” Cái gì mà huynh đệ ? Gặp nhau lại đỏ mắt ! Hai năm qua gặp mặt tại cuộc so tài đều là tranh đấu ngươi chết ta sống, một mất một còn, khiến chúng ta xem rất là thỏa mãn a. Aiz, chính là cả hai tuổi còn quá trẻ, đều là nhân vật phong thần tuấn lãng, vốn là cuộc thi so tài ngoạn vật, giám định các bảo vật, bây giờ cả kinh thành các bà các chị không hiểu ngoạn vật cũng đều đến xem , làm tắc hết cả đường, ngay cả chỗ xem cũng không có….. Đừng chen! Phía sau đừng chen lấn a …. Yêu! Trên đài đang trình diễn đồng môn đấu pháp !” Ánh mắt mọi người trong nháy mắt tập trung hết tại hai thân ảnh tuấn dật trên đài. ———— * Ngoạn vật bao gồm chơi tranh, gốm sứ, thư pháp … ————- Hơn nửa tiếng đồng hồ ở trên đài, Dung đại chưởng quỹ dù sao cũng lớn tuổi nên đã sớm chịu không nổi, nhìn qua sắc trời rồi lại nhìn xuống phía dưới thấy vẫn còn một hàng dài đang sắp xếp chờ đợi. Lão quay ra bàn bạc một chút cùng với Phượng đại cô nương mấy lão nhân bọn họ sau đó đi tới trước đài, kêu tên tiểu nhị phía dưới đánh lên hai tiếng trống làm cho tất cả mọi người yên lặng . Dung đại chưởng quỹ khoát khoát tay, ho khan hai tiếng , " Thời gian đã không còn sớm nữa, cuộc thi đấu ngoạn vật năm nay nên kết thúc tại đây đi. Thật xin lỗi các vị mang đồ vật tới nhưng chưa được giám định, hôm nay không thể xem hết tất cả được, hẹn sang năm lại tới. " Lời vừa nói ra, bên dưới liền phát một trận ồn ào. Mọi người giống như bị hắt một bát nước lạnh vào đầu vậy, tất cả đều phát ra những tiếng kêu bất mãn. Chuyện như thế này cũng đã từng phát sinh tại những cuộc thi đấu ngoạn vật mấy năm trước, Dung đại chưởng quỹ đối với việc này xử lý thật dễ dàng, lão bình tĩnh lắc nhẹ hai tay, " Mọi người cũng có thể đem đồ vật của mình đến thỉnh các đại sư tại nhà của họ. Ví dụ như mang đến Thanh Dật Các, chỉ cần là thứ tốt nhất định các chủ sẽ tự mình xem qua, đúng không thế chất ?" Hắn quay đầu lại nhìn Trương Nguyệt Lãng hỏi. Trương Nguyệt Lãng vốn được gia đình giáo dục sâu sắc, đối với việc ngoạn cổ vật trân quý thì vô cùng yêu thích nên hắn đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, lập tức gật đầu. Dưới đài vẫn vang lên tiếng kêu gào bất mãn nhưng so với vừa rồi đã khá hơn nhiều, không ít người đã cân nhắc đến việc khi nào sẽ tìm đến tận cửa Thanh Dật Các nhờ các chủ hỗ trợ giám định đồ vật. Hôm nay nhìn biểu hiện trên đài của hắn, thấy hắn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng nhãn lực so với các lão nhân kia cũng không hề kém hơn chút nào. " Tốt lắm, mọi người nên giải tán đi, cho dù lưu lại cũng vô dụng thôi, chỉ một chút nữa trời sẽ bắt đầu tối, muốn giám định đồ vật cũng không thể a." Mọi người dần dần tản ra. " Chờ một chút !" Ngay lúc này, bên dưới đài bỗng nhiên vang lên một tiếng rống to, " Muốn giải tán cũng phải nhìn qua bảo vật của ta một chút !" Chỉ thấy một đại hán trên mặt râu ria rậm rạp đang vội vã chạy lại gần, trong ngực đang cầm một bọc vải gấp rút đi lên trên đài. Dung đại chưởng quỹ thở dài một tiếng, hàng năm tại lúc kết thúc cuộc thi so tài ngoạn vật nhất định sẽ đều xảy ra sự việc ngoài ý muốn. Luôn luôn có người cho rằng bảo vật của hắn là độc nhất vô nhị, sống chết cũng muốn được các đại sư giám định cho. Nhưng thật ra những bảo vật trân quý như phượng mao lân giác nào có nhiều như vậy, có thể dễ dàng rơi vào tay người bình thường. " Vị huynh đệ kia, chúng ta...." " Ngươi cứ từ từ đã, ta cho ngươi biết, nếu hôm nay ngươi không nhìn qua bảo bối này chắc chắn về sau ngươi sẽ phải hối hận." Đại hán râu rậm xuất khẩu cuồng ngôn, hừ một tiếng, " Là do lão tử hôm nay thiếu tiền nên mới phải đem thứ này lấy ra. Ta cảnh cáo trước một điều dù ta không phải là người trong nghề cũng có thể biết bảo bối này giá trị không hề rẻ, các ngươi nếu như muốn mua ta cũng sảng khoái đưa ra giá, ít nhất là hai mươi vạn lượng thì hãy mở mồm. Lão tử không muốn nhiều lời cùng các ngươi. " Đám người xung quanh nhất thời hết sức ngạc nhiên. Hai mươi vạn lượng? Đó là một con số không hề nhỏ! Bảo bối gì lại đáng giá đến như vậy, không thể ngờ đến giá thấp nhất cũng là hai mươi vạn lượng ? Đại hán nói xong liền đem bọc vải ở trong ngực đặt lên trên người hắn bộ dạng thô lỗ thật không ngờ động tác mở bọc vải ra lại hết sức nhẹ nhàng, thật cẩn thận mở ra ba bốn lớp vải, bên trong lộ ra một cái hộp gỗ to bằng bàn tay. Hộp gỗ này tuy cũng thuộc loại quý báu những cũng không hề hiếm thấy, trước mặt các đại sư trong nghề thì lại càng không đáng để nhắc đến. Mọi người trong lòng đoán rằng chắc lại là một người mất trí luôn mơ tưởng đào được bảo bối giúp mình phát tài nên không khỏi có chút coi thường. Không ngờ khi đại hán kia vừa mở chiếc hộp một đạo hồng quang từ bên trong thoát ra khiến cho ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung ngưng trệ vào một chỗ. Sau một lát hít thở không thông, tất cả đại sư ngoạn vật trên đài đều không hẹn mà cùng tiến lên phía trước, khó tin nhìn chằm chằm vào chiếc hộp đựng đồ vật nọ. " Đây ..... Đây không phải là huyết ngọc bôi truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các sao ?" Dung đại chưởng quỹ khẽ nuốt nước miếng một cái, thì thào nói. Cái kiểu dáng, hình dạng, màu sắc hồng hồng huyết ngọc này cùng với chi bảo trấn tộc truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các giống nhau y như đúc. Đây chính là chi bảo truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các, trong ngoạn vật giới không có khả năng tìm ra một khối huyết ngọc nào có thể so sánh với nhà hắn a. Ngọc sắc trơn bóng, đỏ như máu, cầm trên tay ấm áp không có một chút tỳ vết nào, là dùng khối huyết ngọc hoàn chỉnh điêu khắc nên một cái chén, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung.......... Hi thế kì trân* ! * Hi thế kỳ trân vật hiếm có trên thế gian Trong phút chốc, Trương Nguyệt Lãng hoàn toàn quên mất việc chính mình lúc nãy bị dày vò đến nỗi cái eo cũng muốn đứt ra, đột nhiên từ trên ghế đứng vội lên, đi thẳng một mạch lên phía trước nhìn kỹ. Huyết ngọc bôi gia truyền chính là sinh mạng của gia gia, mỗi năm một lần, chỉ khi đến ngày cúng tế mới dâng lên thờ cúng, chính bản thân mình sau hai năm học tập trở về mới được phụ thân cho phép mang ra nhìn kỹ huyết ngọc bôi một lần. Mặc dù chỉ nhìn một lần nhưng màu đỏ của sắc ngọc cùng với nghệ thuật chạm trổ tinh tế tuyệt luân kia , trong nháy mắt vẫn khiến chính mình còn rung động đến bây giờ. Cố gắng quên đi đau nhức của nửa thân dưới, dốc sức bước thật nhanh tới cúi đầu nhìn kỹ, môi run run nghi ngờ nói, " Hình như là....." Ngoạn vật thế gia Tác giả Phong Lộng Dịch Ngọc Vân Đệ nhị chương – phần hai Hơn nửa tiếng đồng hồ ở trên đài, Dung đại chưởng quỹ dù sao cũng lớn tuổi nên đã sớm chịu không nổi, nhìn qua sắc trời rồi lại nhìn xuống phía dưới thấy vẫn còn một hàng dài đang sắp xếp chờ đợi. Lão quay ra bàn bạc một chút cùng với Phượng đại cô nương mấy lão nhân bọn họ sau đó đi tới trước đài, kêu tên tiểu nhị phía dưới đánh lên hai tiếng trống làm cho tất cả mọi người yên lặng . Dung đại chưởng quỹ khoát khoát tay, ho khan hai tiếng , ” Thời gian đã không còn sớm nữa, cuộc thi đấu ngoạn vật năm nay nên kết thúc tại đây đi. Thật xin lỗi các vị mang đồ vật tới nhưng chưa được giám định, hôm nay không thể xem hết tất cả được, hẹn sang năm lại tới. ” Lời vừa nói ra, bên dưới liền phát một trận ồn ào. Mọi người giống như bị hắt một bát nước lạnh vào đầu vậy, tất cả đều phát ra những tiếng kêu bất mãn. Chuyện như thế này cũng đã từng phát sinh tại những cuộc thi đấu ngoạn vật mấy năm trước, Dung đại chưởng quỹ đối với việc này xử lý thật dễ dàng, lão bình tĩnh lắc nhẹ hai tay, ” Mọi người cũng có thể đem đồ vật của mình đến thỉnh các đại sư tại nhà của họ. Ví dụ như mang đến Thanh Dật Các, chỉ cần là thứ tốt nhất định các chủ sẽ tự mình xem qua, đúng không thế chất ?” Hắn quay đầu lại nhìn Trương Nguyệt Lãng hỏi. Trương Nguyệt Lãng vốn được gia đình giáo dục sâu sắc, đối với việc ngoạn cổ vật trân quý thì vô cùng yêu thích nên hắn đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, lập tức gật đầu. Dưới đài vẫn vang lên tiếng kêu gào bất mãn nhưng so với vừa rồi đã khá hơn nhiều, không ít người đã cân nhắc đến việc khi nào sẽ tìm đến tận cửa Thanh Dật Các nhờ các chủ hỗ trợ giám định đồ vật. Hôm nay nhìn biểu hiện trên đài của hắn, thấy hắn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng nhãn lực so với các lão nhân kia cũng không hề kém hơn chút nào. ” Tốt lắm, mọi người nên giải tán đi, cho dù lưu lại cũng vô dụng thôi, chỉ một chút nữa trời sẽ bắt đầu tối, muốn giám định đồ vật cũng không thể a.” Mọi người dần dần tản ra. ” Chờ một chút !” Ngay lúc này, bên dưới đài bỗng nhiên vang lên một tiếng rống to, ” Muốn giải tán cũng phải nhìn qua bảo vật của ta một chút !” Chỉ thấy một đại hán trên mặt râu ria rậm rạp đang vội vã chạy lại gần, trong ngực đang cầm một bọc vải gấp rút đi lên trên đài. Dung đại chưởng quỹ thở dài một tiếng, hàng năm tại lúc kết thúc cuộc thi so tài ngoạn vật nhất định sẽ đều xảy ra sự việc ngoài ý muốn. Luôn luôn có người cho rằng bảo vật của hắn là độc nhất vô nhị, sống chết cũng muốn được các đại sư giám định cho. Nhưng thật ra những bảo vật trân quý như phượng mao lân giác nào có nhiều như vậy, có thể dễ dàng rơi vào tay người bình thường. ” Vị huynh đệ kia, chúng ta….” ” Ngươi cứ từ từ đã, ta cho ngươi biết, nếu hôm nay ngươi không nhìn qua bảo bối này chắc chắn về sau ngươi sẽ phải hối hận.” Đại hán râu rậm xuất khẩu cuồng ngôn, hừ một tiếng, ” Là do lão tử hôm nay thiếu tiền nên mới phải đem thứ này lấy ra. Ta cảnh cáo trước một điều dù ta không phải là người trong nghề cũng có thể biết bảo bối này giá trị không hề rẻ, các ngươi nếu như muốn mua ta cũng sảng khoái đưa ra giá, ít nhất là hai mươi vạn lượng thì hãy mở mồm. Lão tử không muốn nhiều lời cùng các ngươi. ” Đám người xung quanh nhất thời hết sức ngạc nhiên. Hai mươi vạn lượng? Đó là một con số không hề nhỏ! Bảo bối gì lại đáng giá đến như vậy, không thể ngờ đến giá thấp nhất cũng là hai mươi vạn lượng ? Đại hán nói xong liền đem bọc vải ở trong ngực đặt lên trên người hắn bộ dạng thô lỗ thật không ngờ động tác mở bọc vải ra lại hết sức nhẹ nhàng, thật cẩn thận mở ra ba bốn lớp vải, bên trong lộ ra một cái hộp gỗ to bằng bàn tay. Hộp gỗ này tuy cũng thuộc loại quý báu những cũng không hề hiếm thấy, trước mặt các đại sư trong nghề thì lại càng không đáng để nhắc đến. Mọi người trong lòng đoán rằng chắc lại là một người mất trí luôn mơ tưởng đào được bảo bối giúp mình phát tài nên không khỏi có chút coi thường. Không ngờ khi đại hán kia vừa mở chiếc hộp một đạo hồng quang từ bên trong thoát ra khiến cho ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung ngưng trệ vào một chỗ. Sau một lát hít thở không thông, tất cả đại sư ngoạn vật trên đài đều không hẹn mà cùng tiến lên phía trước, khó tin nhìn chằm chằm vào chiếc hộp đựng đồ vật nọ. ” Đây ….. Đây không phải là huyết ngọc bôi truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các sao ?” Dung đại chưởng quỹ khẽ nuốt nước miếng một cái, thì thào nói. Cái kiểu dáng, hình dạng, màu sắc hồng hồng huyết ngọc này cùng với chi bảo trấn tộc truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các giống nhau y như đúc. Đây chính là chi bảo truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các, trong ngoạn vật giới không có khả năng tìm ra một khối huyết ngọc nào có thể so sánh với nhà hắn a. Ngọc sắc trơn bóng, đỏ như máu, cầm trên tay ấm áp không có một chút tỳ vết nào, là dùng khối huyết ngọc hoàn chỉnh điêu khắc nên một cái chén, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung………. Hi thế kì trân ! Trong phút chốc, Trương Nguyệt Lãng hoàn toàn quên mất việc chính mình lúc nãy bị dày vò đến nỗi cái eo cũng muốn đứt ra, đột nhiên từ trên ghế đứng vội lên, đi thẳng một mạch lên phía trước nhìn kỹ. Huyết ngọc bôi gia truyền chính là sinh mạng của gia gia, mỗi năm một lần, chỉ khi đến ngày cúng tế mới dâng lên thờ cúng, chính bản thân mình sau hai năm học tập trở về mới được phụ thân cho phép mang ra nhìn kỹ huyết ngọc bôi một lần. Mặc dù chỉ nhìn một lần nhưng màu đỏ của sắc ngọc cùng với nghệ thuật chạm trổ tinh tế tuyệt luân kia , trong nháy mắt vẫn khiến chính mình còn rung động đến bây giờ. Cố gắng quên đi đau nhức của nửa thân dưới, dốc sức bước thật nhanh tới cúi đầu nhìn kỹ, môi run run nghi ngờ nói, ” Hình như là…..” —————– * Hi thế kỳ trân vật hiếm có trên thế gian Ngoạn vật thế gia + đặc biệt điển by phong lộng Văn án Ngoạn vật giới hai đại thế gia, càng đấu ngươi chết ta sống đã muốn không phải một ngày hai ngày chuyện. Khán đài thượng, hai vị chỉ có thế gia công tử ―― Trương Nguyệt Lãng cùng Thụy Thanh, phân biệt đồ chơi quý giá đồ cổ, ánh mắt độc đáo, phán đoán suy luận sắc bén, các không phân làm cho. Thắng bại chẳng phân biệt được cao thấp, các chiếm nữa bầu trời, mê đảo hàng vạn hàng nghìn người xem. Nhưng ai biết khán đài hạ, vừa vào mật thất, hai cái ngọc thụ lâm phong đích thân ảnh, lại lập tức giống xà giống nhau lộn xộn cùng một chỗ. "Sư huynh, ta lần trước cùng ngươi đã nói , năm nay đích đồ chơi đại tái, không được ngươi bên trong mặc tiết khố lên đài. Có nghe ta trong lời nói sao không? Có hay không mặc? Mau làm cho ta xem. " "Không cần sờ. . . . . . Ô. . . . . . Sư đệ. . . . . . Khinh. . . . . . Điểm nhẹ. . . . . . " . . . . . . Như vậy đại nghịch bất đạo đích gian tình, nếu bị kia tử ngoan cố đích lão cha biết, Trương Nguyệt Lãng nhất định khó giữ được cái mạng nhỏ này. Không nghĩ tới đáng giận lại bá đạo sư phụ đệ Thụy Thanh, liền vì chưa đủ vu mỗi năm một lần đích đồ chơi đại tái gặp gỡ, thế nhưng phao chế huyết ngọc chén sự kiện! Chẳng lẽ. . . . . . Này vô liêm sỉ sư đệ dám chạy đến đối thủ một mất một còn trong nhà, ở hắn sư huynh lão cha đích không coi vào đâu, trình diễn này đoạn gian tình? ! ! ! ! Cái chêm Đồ cổ trân vật, thế gian hãn khí, tục xưng đồ chơi, phong nhã di tình. Tới rồi! Ngoạn vật giới mỗi năm một lần đích đại ngày lại đã . Kinh thành nổi tiếng đích phần thưởng tâm trai vì thế trước tiên chuẩn bị chừng sáu bảy tháng, quang chỉ cờ màu đích tơ lụa hay dùng năm xe ngựa, lập thu hôm nay, ở trước cửa đích đại quảng trường thượng đáp khởi cao một trượng, dài khoan quá năm trượng đích đài cao, khí phách mười phần địa triển khai ngoạn vật giới này tối kinh thiên động địa đích thi đua. Ngày này, là thiên hạ đồ cổ trân vật đi ra làm nổi bật tâm tư của nhân vật đích tốt ngày. Phải biết rằng, trân quý đích đồ chơi chẳng những phải có hảo để chất, còn nhu có hảo nhãn lực đích giám định và thưởng thức mọi người cho khẳng định, một bức ở phần thưởng tâm trai tiền bị đồ chơi giám định và thưởng thức gia nhóm khoa quá hai câu đích tranh chữ, nói không chừng có thể trướng thượng vài lần giá. Này đài cao là nhất khó được lại thật sự đích phần thưởng trong bảo khố rao hàng nơi, phần đông chuyên gia lúc này, đồ dỏm tránh không khỏi, nếu lấy tới là trân phẩm, càng có thể đạt được khẳng định. Nhà ngươi có mỗ mỗ gia truyền chi bảo, nghĩ muốn xem xét một chút giá trị như thế nào? Ngươi có mỗ kiện tân tới tay đích bảo bối nghĩ muốn bán, không biết như thế nào suy nghĩ giá?

ngoạn vật thế gia